Tập Đoàn Họ Nguyễn
HỆ THỐNG KẾT NỐI CÁC TRANG TIN CỦA HỌ NGUYỄN VIỆT NAM
  Trang tin này được lập ra với mục đích duy nhất là kênh kết nối với các trang chi tộc Nguyễn Việt Nam. Tìm hiểu lịch sử cội nguồn, ca ngợi những giá trị, công lao, tấm gương của anh linh tiên tổ, của các bậc tiền nhân từ đó tạo sự kết nối và hiểu biết thế sự về dòng họ Nguyễn cho hậu thế. Không mục đích chính trị, kinh doanh, vụ lợi. Với tất cả sự nhiệt tâm của ban quản trị... Trong quá trình xây dựng có thể còn sai sót , không phù hợp hoặc chưa đầy đủ, Ban quản trị rất mong bạn đọc thiện nguyện, nhiệt tình, đồng tâm góp ý, cung cấp các thông tin, bài viết, các tư liệu và địa chỉ của các trang chi tộc cùng chung sức với chúng tôi để bổ xung, chỉnh sửa cho trang kết nối của dòng họ Nguyễn được hoàn thiện hơn. Chân thành cảm ơn!   ..

CA KHÚC HỌ NGUYỄN: NGUYỄN PHI KHANH

Thứ tư - 09/03/2016 05:46

CA KHÚC HỌ NGUYỄN: NGUYỄN PHI KHANH

Nguyễn Phi Khanh Ông là người cha và là người thầy của bậc danh thần Nguyễn Trãi. Dù tài giỏi và có lòng với xã tắc, ông bị cái "cơ chế" giáo điều, suy vi cuối thời Trần loại bỏ, để đến đời nhà Hồ ông mới có dịp đem tài năng phụng sự quốc gia, nhưng 7 năm sau lại bị giặc Minh xâm lăng và bị đày ải.
Tác Giả: Tâm Thơ, Ngô Nguyễn Trần
Hòa Âm:    Nhạc sĩ Lê Huỳnh
Trình Bày: Huỳnh Lợi

Nguyễn Phi Khanh , tên thật là Nguyễn Ứng Long(1355?-1428) hiệu là Nhị Khê, sinh tại làng Nhị Khê, huyện Thượng Phúc, phủ Quốc Oai, trấn Sơn Nam Thượng, nay thuộc huyện Thường Tín, Hà Nội. Tổ tiên ông gốc ở xã Chi Ngại, huyện Phượng Nhãn, trấn Kinh Bắc, nay là huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương. Ông là thân phụ của Anh hùng dân tộc, Danh nhân văn hóa thế giới, Đại thi hào Nguyễn Trãi. Văn hiến trân trọng giới thiệu bài thơ trữ tình đặc sắc của Nguyễn Phi Khanh, khi ông còn đang bị bỏ rơi ở cuối đời Trần, mặc dù ông đã đỗ Bảng nhãn (1374?) và là con rể của quan Tư Đồ Trần Nguyên Đán cùng với bài phân tích của nhà nghiên cứu Vũ Bình Lục.

Nỗi lòng của một người như thế được thấy qua những áng thơ và ký của ông, như bài sau đây:
ĐƯỜNG KHÁCH
Tiếng trượng phu hèn, đâu có chịu,
Ra đi, vạt áo lệ khô còn.
Bóng chìm Kiến Lĩnh, đêm tìm trọ,
Tuyết ráo Trường Châu, sáng lại bon.
Trời đất lẽ đâu mang đạo bỏ,
Giang sơn nào nỡ để thân đơn.
Mảy may mong báo đời minh thánh,
Muôn dặm gian lao bước dám chồn.

Dịch giả: Đào Phương Bình.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Xếp hạng: 0 - 0 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập0
  • Hôm nay18,618
  • Tháng hiện tại776,736
  • Tổng lượt truy cập26,582,058
Banner trai
Banner phai
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây